Gần đây tôi cảm thấy rất hoang mang vì những hiểu lầm và vu cáo. Nhưng bây giờ, cơn khủng hoảng ấy đã qua, tôi có thể cảm tạ Thiên Chúa đã cho đức tin tôi được lớn lên qua những kinh nghiệm đau khổ ấy.
Suốt thời gian đó tôi rất đau khổ và đôi khi tôi cảm thấy muốn tự sát. Tuy nhiên nhờ Thánh Lễ, nhờ các bài đọc Kinh Thánh và nhờ việc rước lễ hằng ngày, Chúa đã ban cho tôi những ơn cần thiết và sức mạnh để đón nhận thập giá này.
Người Kitô hữu sẽ cố gắng không lưu tâm đến những lời lăng mạ sỉ nhục của người khác, nhưng nhiều khi ta lại ghi nhớ những điều ấy vào lòng và có những phản ứng tiêu cực. Ta cố tìm mọi cách và mọi phương thế để chứng tỏ sự tự trọng của mình. Ðứng trước sự sỉ nhục, ta không nên lo tự vệ, mà tốt hơn nên noi gương Ðức Giêsu chấp nhận cái chết, thậm chí chết trên thập giá. Bởi vì chính nhờ những lăng mạ, hiểu lầm, vu cáo mà ta được thánh hóa, bởi vì chúng giống như những ngọn lửa thanh tẩy ta. Ðàng khác, nếu được người ta khen ngợi, tôn vinh vì những thời gian đã cống hiến hay vì những công việc đã làm để phục vụ Giáo Hội, ta nên lo sợ thì hơn. Trong Lc 6,26, Chúa Giêsu bảo: "Khốn cho các ngươi khi mọi người đều nói tốt cho các người! Vì cũng cách ấy, cha ông chúng đã đối xử với các tiên tri giả".
Thực ra, chúng ta chỉ là những mảnh thép bỏ đi hay những bình đất đã vỡ, vậy mà chúng ta rất hay quên rằng mình yếu đuối và cứ tưởng rằng mình lớn lắm.
Chính sự đau khổ và thập giá của Ðức Kitô đã cứu độ chúng ta. Bằng sự nhân hậu đầy yêu thương của Người, Thiên Chúa sẽ thanh tẩy ta, làm cho ta có thể trở nên khiêm tốn và can đảm hầu công bố vinh quang và ca ngợi sự vĩ đại của Người.
Thiên Chúa đã nói với Môsê: "Ðừng đến gần. Hãy cởi dép ra, bởi vì nơi ngươi đang đứng chính là đất thánh" (Xh 3,5). Ðây đúng là điều sẽ xảy ra khi chúng ta gặp phải sự phê bình hay lăng mạ bởi vì chúng sẽ chuẩn bị, sẽ thanh tẩy ta để có thể bước vào thánh điện Người với một tâm hồn tràn đầy kính cẩn và thanh khiết. Vì phê bình và lăng mạ dường như cứ đua nhau đổ xuống đầu ta, nên chúng ta cần được người khác cầu nguyện và nâng đỡ. Hay có thể nói, mỗi lần chúng ta bị sĩ nhục, vu cáo, là mỗi lần chúng ta đang sống lại cái kinh nghiệm của Tuần Thánh.
Khi gặp đau khổ và lăng mạ, chúng ta cảm thấy cần đến sự nâng đỡ của người khác và cần phải tin vào Chúa. Chúng ta sẽ chịu đựng được đau khổ, khi chúng ta cảm thấy được người khác nâng đỡ và được Thiên Chúa đón nhận. Người cũng cho phép chúng ta chia sẻ sự đau khổ giá trị cứu độ của Người, nhờ đó chúng ta mới có thể an ủi người khác, tin tưởng vào Thiên Chúa và cảm tạ Thiên Chúa ngay trong những lúc đau đớn nhất. Thiên Chúa đã chọn chúng ta làm chứng nhân cho tất cả những gì chúng ta đã thấy, đã nghe và đã cảm nghiệm được trong cuộc đời. Người muốn chúng ta, hãy trải rộng sự sống và tình yêu của Người. Một sứ giả Tin Mừng trước hết phải trải qua kinh nghiệm chết và sống lại của Ðức Giêsu nhờ những lần bị vu cáo, bị gièm pha, bị hiểu lầm và bị sỉ nhục, rồi mới có thể chia sẻ những kinh nghiệm đức tin ấy cho kẻ khác được.
Không thể trở thành môn đệ đích thực, nếu chưa có kinh nghiệm về sự sống mới do Ðức Giêsu trao ban. Chúng ta tin là Ðức Giêsu đã chịu đau khổ và đã chết, nhưng sau khi phục sinh, mọi sự đều được đổi mới. Vì vậy, nếu muốn bước theo Ðức Giêsu hiền lành và khiêm nhường, thì ta cũng phải biết âm thầm đón nhận mọi đau khổ của mình và biết thưa với Người: "Lạy Chúa, xin cho ý Ngài được thể hiện".