Linh Ðạo Cho Giáo Dân Ngày Nay

Rev. Jess S. Brena, SJ, Taiwan

Prepared for internet by Vietnamese Missionaries in Taiwan


48. Ba Chị Em
phải chịu đóng đinh vào thập giá

Maria Dolores (Tây Ban Nha)

Ba chị em chúng tôi vui như điên khi được sống và được tiếp tục sống. Thực vậy, xét về mặt thể lý, chúng tôi là những người ốm yếu, đôi khi cảm thấy hết sức mệt mỏi. Chứng teo cơ đã hành hạ chúng tôi suốt 20 năm qua. Các cơ bắp của chúng tôi hầu như đã teo hẳn. Loly còn có thể đi được một chút với cây gậy, còn Angeles và tôi thì phải dán chặt vào những chiếc xe lăn, xem đó như những người bạn bất khả phân ly của chúng tôi. Chúng tôi hơi cồng kềnh một chút nhưng rất tốt cho chúng tôi. Tôi không muốn mình buồn khi nghĩ tới tình trạng thể lý hiện tại của mình. Và chúng tôi cũng không ai buồn cả. Còn xét về mặt tinh thần, chúng tôi cảm thấy mình thật sự khỏe mạnh, đầy nhựa sống và rất ham sống. Thật sự chúng tôi bị thua thiệt nhiều, song công bằng mà nói, chúng tôi vẫn có nhiều sự để mà vui. Chẳng hạn như chúng tôi có thể suy nghĩ, nghe, trò chuyện, thưởng thức cái đẹp, còn biết cười và trên hết, chúng tôi còn có thể yêu thương.

Chúng tôi có người cha, người mẹ tuyệt vời nhất thế giới. Các ngài chẳng ngại hy sinh cho chúng tôi mọi sự. Các ngài là những bàn tay, bàn chân của chúng tôi. Lúc nào các ngài cũng động viên chúng tôi. Chúng tôi cũng có nhiều bạn bè tốt đến thăm viếng nâng đỡ chúng tôi. Cách này cách khác họ đều biểu lộ cho chúng tôi thấy là họ săn sóc, yêu mến chúng tôi. Song hầu hết chúng tôi đều có một niềm tin không lay chuyển nổi là Thiên Chúa thương chúng tôi, và chúng tôi cũng xác tín mạnh mẽ là Người rất gần gũi chúng tôi; nếu không thì làm sao chúng tôi có thể cảm thấy hạnh phúc trong những giới hạn thể lý như vậy?

Ðối với chúng tôi bí quyết hạnh phúc là:

Chúng tôi nhìn về phía trước. Ðiều này không hẳn lúc nào cũng dễ, song vẫn luôn là điều có thể thực hiện được. Chúng tôi vẫn đang tiếp tục học tập, đôi khi còn giúp đỡ các sinh viên khác.

Lời nguyện tạ ơn từ chiếc xe lăn

Vì Ngài vẫn lưu tâm đến cái tốc độ chậm chạp của con và nhờ đó niềm hy vọng vào tương lai của con được tăng thêm.

Vì Ngài không nhìn con bằng con mắt thương hại, nhưng bằng sự động viên con hãy tiến lên.

Vì Ngài giúp đỡ con, nhưng không để cho con phải thất vọng ngã lòng hay để cho con phải bẽ mặt.

Vì ngài đã cho con phương tiện để con có được một sự tự lập nào đó cho bản thân con.

Vì Ngài không xử với con cách khác biệt, nhưng giúp con cảm thấy mình không bị lạc lõng.

Vì những phương cách tự nhiên không gò bó của Ngài giúp con khắc phục những trở ngại thể lý của con với niềm vui.

Bởi vì Ngài đã liên kết với con để giành lấy những gì là thiện hảo nhất.


Back to Vietnamese Missionaries in Taiwan Home Page