Suy Niệm Phúc Âm Hằng Ngày

(Những bài suy niệm hằng ngày

của Ðài Phát Thanh Chân Lý Á Châu

Radio Veritas Asia)

 

Prepared for Internet by Vietnamese Missionaries in Asia


Thứ Năm tuần VII Mùa Phục Sinh (Ga 17,20-26)

Cầu Cho Hiệp Nhất

 

Có một câu chuyện cổ được kể lại như sau: trong một cuộc họp tất cả các muông thú rừng xanh, dòng nhà cọp đã dành được ngôi vị chúa sơn lâm nhờ vào sức mạnh và bản tính hung dữ của chúng. Ngày kia, cọp gặp người thợ săn, trước khi buông phát tên, người thợ săn nói với cọp: "Hỡi chúa sơn lâm, hãy đón nhận các điều mà con người gửi đến cho các muông thú". Và một phát tên đã cắm phập vào lưng cọp, quá đau đớn nên cọp đã chạy vào rừng rậm.

Thấy cọp bỏ chạy, một con sói già hỏi tại sao? Cọp lắc đầu đáp: "Chỉ một lời con người muốn nói với chúng ta mà đã làm cho ta đau đớn đến thế này, thì làm sao ta có thể chống lại được bọn họ". Sói già an ủi cọp: "Ðiều suy nghĩ của chúa sơn lâm thật thực tế, tuy nhiên chúa sơn lâm đã quên một điều là nếu tất cả các muông thú rừng xanh đoàn kết lại, chúng ta có thể chống lại con người. Tỉ như họ hàng nhà sói chúng tôi tuy sức mạnh không bằng chúa sơn lâm, nhưng một bầy sói vẫn có thể nuốt trọn tên thợ săn". Ý kiến thật hay, tuy nhiên thú rừng vẫn cứ bị tiêu diệt vì chẳng bao giờ chúng học được hai chữ "đoàn kết - hợp nhất".

Anh chị em thân mến!

Trước khi từ giả các môn đệ để về cùng Cha, Chúa Giêsu biết rằng những kẻ theo Ngài sẽ bị thế gian ghét bỏ và vì quyền lực của sự dữ tấn công. Nếu đơn độc chiến đấu, chắc chắn họ sẽ thất bại cũng như nguyên tổ của họ đã thất bại. Nếu con người thua trận lần nữa thì việc cứu chuộc của Chúa Giêsu trở thành luống công vô ích. Bởi thế mà Ngài đã cầu nguyện cho họ "như Cha ở trong Con và Con ở trong Cha". Chúa Giêsu không cầu xin cho họ có sức mạnh, vì sức mạnh thường đưa con người vào nguy cơ ỉ lại vào chính mình, không còn biết đến ai và lúc đó, con người trở thành hòn đảo cô độc.

Ngài cũng không cầu xin cho con người có quyền lực, vì quyền lực dễ đưa con người vào hố sâu của tham vọng, tham vọng thống trị, buộc người khác phải phục vụ mình, tham vọng giàu sang đã có quyền lại có thế để rồi từ đây sẽ phát sinh ra biết bao nhiêu tham vọng khác.

Hẳn thật, sức mạnh và quyền lực sẽ chóng giúp con người từ thành đạt đến thành công. Có được hai yếu tố này, mọi tổ chức chẳng lo gì phải thất bại, Vậy mà khi cầu nguyện cho Giáo Hội, cộng đoàn của những kẻ nhờ lời các tông đồ mà tin, thì Chúa Giêsu lại không xin cho Giáo Hội được phát triển bằng sức mạnh và quyền lực, nhưng Ngài chỉ xin cho tất cả được hiệp nhất trong Ngài và hiệp nhất với nhau, để Ngài ở đâu thì họ cũng được ở đó, và để họ được chiêm ngưỡng vinh quang Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã đem lửa xuống trần gian và Ngài hằng ao ước cho lửa ấy cháy lên. Ngài vẫn luôn mong mỏi cả thế gian tin nhận rằng: Ngài là Ðấng Cứu Thế duy nhất.

Tuy nhiên, con đường Ngài đi và phương thế Ngài dùng lại hoàn toàn khác biệt, tất cả được gói trọn trong hai chữ "Yêu Thương - Phục Vụ". Bởi thế, muốn phản chiếu hình ảnh trung thực của Chúa Giêsu, không gì hiệu nghiệm cho bằng sống yêu thương - hiệp nhất.

Lời mời gọi của Chúa Giêsu tuy đơn giản nhưng lại rất khó thực hiện, Bởi vì bao lâu còn góc cạnh là bấy lâu chẳng thể đặt sát gần nhau và nếu chỉ một phía cắt bỏ các góc cạnh mà thôi thì vẫn còn xa cách. Sự hiệp nhất chỉ được phát sinh từ những cố gắng của mọi phía. Chẳng thể ngồi chờ đợi kẻ khác, còn tôi cứ đóng khung trong các chứng tật cố hữu của mình, xem như chẳng liên quan đến ai cả.

Lạy Chúa, khi đã trở thành phần tử trong nhiệm thể Chúa Kitô, chắc chắn mỗi người trong chúng con không thể đứng riêng rẽ một mình, nhưng phải liên kết với nhau để thông truyền sức sống. Muốn liên kết chúng con phải cắt bỏ những chứng tật cố hữu, phải hy sinh trong mọi lúc. Thế nhưng, nhờ những hy sinh này, chúng con sẽ nên một trong Chúa và sẽ được chiêm ngắm quyền năng vinh quang Chúa hành động. Amen.

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page