Lễ Vọng Phục sinh 2025 tại Vatican
Lễ Vọng Phục sinh 2025 tại Vatican.
G. Trần Ðức Anh, O.P.
Vatican (RVA News 20-04-2025) - Lúc 19 giờ 30 thứ Bảy Tuần Thánh, ngày 19 tháng Tư năm 2025, Ðức Hồng y Giovanni Battista Re, Niên trưởng Hồng y đoàn, đã thay Ðức Thánh cha Phanxicô chủ sự thánh lễ Vọng Phục sinh tại Ðền thờ thánh Phêrô và ban các bí tích khai tâm Kitô giáo cho một số dự tòng.
Ðức Hồng y Re, người Ý, năm nay 91 tuổi, nguyên là Tổng trưởng Bộ Giám mục và nghỉ hưu từ 15 năm nay.
Ðồng tế trong lễ với Ðức Hồng y, có khoảng 50 hồng y, giám mục và 200 linh mục.
Bài giảng
Sau bài Tin mừng, Ðức Hồng y chủ tế đã đọc bài giảng của Ðức Thánh cha mời gọi các tín hữu hãy "làm nẩy mầm niềm hy vọng của lễ Phục sinh trong đời sống bản thân và trên thế giới".
Ðức Thánh cha nhận xét rằng: "Phục sinh của Chúa không phải là một sự kiện ngoạn mục để khẳng định về Ngài và buộc phải tin nơi Ngài; đó không phải là một mục tiêu mà Chúa Giêsu đạt tới bằng một con đường dễ dàng, tránh né Ðồi Canvê; và cả chúng ta cũng không thể sống lễ Phục sinh một cách thoải mái và không chút băn khoăn nội tâm. Trái lại, Phục sinh giống như những tia sáng nhỏ bé lan tỏa dần dần, âm thầm, không ồn ào, nhiều khi còn bị đêm đen và sự thiếu tin tưởng đe dọa".
"Cách hành động này của Thiên Chúa giải thoát chúng ta khỏi thứ đạo đức trừu tượng, tránh ảo tưởng nghĩ rằng sự sống lại của Chúa sẽ giải quyết mọi sự một cách huyền nhiệm. Thực tế hoàn toàn khác: Chúng ta không thể cử hành lễ Phục sinh mà không tiếp tục đương đầu với những đêm đen chúng ta mang trong tâm hồn và những bóng tối sự chết thường đè nặng trên thế giới. Chúa Kitô đã chiến thắng tội lỗi và phá hủy sự chết, nhưng trong lịch sử trần thế của chúng ta, quyền năng sự sống lại của Chúa đang hoàn tất. Và sự hoàn tất này, như một tia sáng nhỏ, được ủy thác cho chúng ta, để chúng ta gìn giữ và làm tăng trưởng".
"Anh chị em, đó là ơn gọi mà chúng ta phải mạnh mẽ cảm thấy trong chúng ta, nhất là trong Năm Thánh này: "Chúng ta hãy làm nảy mầm hy vọng Phục sinh trong đời sống chúng ta và trên thế giới!"
"Khi chúng ta còn cảm thấy gánh nặng của sự chết trong tâm hồn chúng ta, khi chúng thấy những bóng đen sự ác tiếp tục lan tỏa ồn ào trên thế giới, khi chúng ta cảm thấy những vết thương của ích kỷ và bạo lực còn đốt cháy trong thân mình và trong xã hội chúng ta. Chúng ta đừng nản lòng, nhưng hãy trở về với lời loan báo trong đêm nay: Ánh sáng dần chiếu sáng cả khi chúng ta ở trong bóng tối; hy vọng một đời sống mới và một thế giới sau cùng được giải thoát đang chờ đợi chúng ta; một sự bắt đầu mới có thể làm chúng ta ngạc nhiên, mặc dù đôi khi chúng ta cảm thấy bất lực, vì Chúa Kitô đã chiến thắng sự chết" ...
Ðức Thánh cha viết thêm rằng: "Như thánh Augustino nhắc nhở chúng ta, "sự sống lại của Chúa Giêsu Kitô của chúng ta đánh dấu một đời sống mới của những người tin nơi Chúa; và anh chị em cần biết sâu rộng và diễn tả mầu nhiệm sự chết và sống lại của Chúa trong đời sống của anh chị em" (Discorso 231,2). Tái diễn sự Phục sinh trong đời sống chúng ta và trở thành những sứ giả hy vọng, thành những người kiến tạo hy vọng giữa lúc những luồng gió chết chóc còn thổi trên chúng ta".
"Chúng ta có thể làm điều đó bằng lời nói, bằng những cử chỉ bé nhỏ hằng ngày, những chọn lựa của chúng ta theo tinh thần Tin mừng. Tất cả đời sống chúng ta có thể là một sự hiện diện hy vọng. Chúng ta muốn điều này cho những người thiếu niềm tin nơi Chúa, cho người đã lạc đường, những người đầu hàng hoặc đang chịu gánh nặng của cuộc sống; cho người đơn độc hoặc khép kín vào mình trong đau khổ; cho tất cả những người nghèo và bị áp bức trên thế giới; cho các phụ nữ bị tủi nhục và bị giết; cho các trẻ em không bao giờ được sinh ra và những người bị ngược đãi; cho các nạn nhân chiến tranh."
Ðức Thánh cha cũng khẳng định rằng: "Chúa Kitô Phục sinh là khúc quanh vĩnh viễn của lịch sử nhân loại. Ngài là hy vọng không tàn lụi, là tình thương đồng hành và nâng đỡ chúng ta. Ngài là tương lai của lịch sử và là đích điểm sau cùng chúng ta đang tiến tới, để được đón nhận vào đời sống mới trong đó Chúa sẽ lau khô mọi nước mắt của chúng ta và "sẽ chẳng còn chết chóc, tang thương, than khóc và cơ cực" (Kh 21,4). Và chính niềm hy vọng Phục sinh này, chính sự "thay đổi trong tối tăm", là điều chúng ta phải loan báo cho tất cả mọi người".
Và Ðức Thánh cha kết luận rằng: "Anh chị em, mùa Phục sinh là mùa hy vọng. "Vẫn còn sợ hãi, vẫn còn một lương tâm tội lỗi đau đớn, nhưng cũng có một ánh sáng tràn vào (...). Phục sinh mang tin vui: sự ác đã bị đánh bại, mặc dù tình thế có vẻ tệ hơn trên thế giới. Phục sinh cho phép chúng ta khẳng định rằng, mặc dù Thiên Chúa dường như rất xa vời chúng ta và chúng ta tiếp tục bị bao nhiêu thực tại bé nhỏ thu hút, nhưng Chúa đang đồng hành với chúng ta (...). Có nhiều tia sáng hy vọng chiếu giãi ánh sáng trên con đường cuộc sống chúng ta" (H. Nouwen, Preghiere del silenzio. Il sentiero della speranza, Brescia 2000, 55-56).
"Chúng ta hãy dành chỗ cho ánh sáng của Ðấng Phục Sinh! Và chúng ta sẽ trở thành những người kiến tạo hy vọng cho thế giới".