Luôn để cho Thiên Chúa hướng dẫn

và nắm chặt lấy tay Chúa mà tiến bước

 

Luôn để cho Thiên Chúa hướng dẫn và nắm chặt lấy tay Chúa mà tiến bước.

Vatican (Vat. 29/12/2010) - Luôn luôn để cho Thiên Chúa hướng dẫn, cả thường khi không tương ứng với các chương trình của chúng ta. Hãy tín thác nơi sự Quan Phòng của Thiên Chúa và nắm chặt lấy tay Người mà tiến bước. Thiên Chúa không bao giờ bỏ chúng ta một mình.

Ðức Thánh Cha Biển Ðức XVI đã đưa ra lời khích lệ như trên trước 8,000 tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi tiếp kiến cuối cùng trong năm 2010, trong đại thính đường Phaolô VI sáng thứ Tư 29 tháng 12 năm 2010.

Trong bài huấn dụ Ðức Thánh Cha đã giới thiệu gương mặt của một thánh nữ sống vào thế kỷ XV, nhưng ít được biết đến: đó là thánh nữ Caterina thành Bologna, một phụ nữ có nền văn hóa sâu rộng, nhưng rất khiêm tốn, chuyên chăm cầu nguyện, luôn sẵn sàng phục vụ, quảng đại trong hy sinh và tràn đầy niềm vui trong việc đón nhận thập giá với Chúa Kitô.

Ðức Thánh Cha nói về tiểu sử của thánh nữ như sau: Sinh tại Bologna ngày mùng 8 tháng 9 năm 1413, thánh nữ là con gái đầu lòng của bà Benvenuta Mammolini và ông Giovanni de' Vigri, một qúy tộc giầu có và học thức vùng Ferrara, Tiến sĩ luật và là giảng sư tại Padova, nơi ông hành nghề ngoại giao cho Bá tước Ferrara là Niccolò III d' Este. Hồi còn bé Caterina sống trong nhà ông bà tại Bologna, và được giáo duc bởi các người thân, nhất là thân mẫu một phụ nữ có đức tin rất mạnh mẽ. Năm lên 10 tuổi Caterina cùng mẹ về sống tại Ferrara, và được đưa vào trong nhà của bá tước Niccolò III d'Este như là nữ tiểu đồng cho Margherita là con gái ngoại hôn của bá tước. Niccolò III là người có cuộc sống cá nhân không gương mẫu, nhưng lại rất biết lo lắng cho ích lợi tinh thần, luân lý và việc giáo dục dân chúng.

Caterina không bị ảnh hưởng của cuộc sống giầu sang, nhưng lại trở thành bạn tâm tình của Margherita và làm giầu cho gia tài văn hóa của mình. Cô học nhạc, hội họa, vũ, tập làm thơ và sáng tác văn chương, chơi vĩ cầm và trở thành chuyên môn trong nghệ thuật tiểu họa và mô phỏng, cũng như học tiếng Latinh. Caterina học mọi sự một cách dễ dàng, say mê và kiên trì, nhưng lại có cung cách hành xử rất thận trọng, khiếm tốn, duyên dáng và lich thiệp. Cô có một đặc tính ngoại thường đó là tâm trí luôn hướng về các sự trên trới. Năm 1427 khi mới 14 tuổi, sau vài biến cố xảy ra trong gia đình, Caterina quyết định bỏ cuộc sống sang trọng để gia nhập nhóm phụ nữ trẻ thuộc các gia đình quyền qúy chung sống đời tận hiến cho Thiên Chúa. Tuy có các dự tính khác cho con gái, nhưng thân mẫu Caterina ưng thuận sự lựa chọn của con với đức tin.

Tiếp tục bài huấn dụ Ðức Thánh Cha nói: chúng ta không biết cuộc sống thiêng liêng trước đó của Caterina. Bút tích của chị cho biết chị "được ơn thánh soi sáng bước vào việc phục vụ Thiên Chúa, với lương tâm ngay thẳng và lòng nhiệt thành lớn lao, được khích lệ cầu nguyện đêm ngày, và dấn thân chinh phục mọi nhân đức mà chị nhận thấy nơi người khác, không vì ghen tương, nhưng để làm đẹp lòng Thiên Chúa hơn là Ðấng chị trao đặt hoàn toàn tình yêu của chị" (Le sette armi spirituali, VII, 8, Bologna 1998, tr.12). Giai đoạn sống mới này của chị có nhiều tiến bộ thiêng liêng, nhưng cũng có nhiếu thử thách khổ đau nội tâm và nhất là các cám dỗ của ma qủy. Chị trải qua đêm đen đức tin đến như tuyệt vọng (ibid., VII, tr.12-29), và bị cám dỗ không tin vào Thánh Thể. Nhưng sau bao nhiều thử thách, Chúa an ủi chị bằng cách cho chị một thị kiến giúp hiểu sự hiện diện thật sự của Ngài trong bí tích Thánh Thể, một sự hiểu biết mà chị không thể diễn tả ra được bằng lời nói (ibid., VIII, 2,tr.42-46). Cũng trong cùng thời gian này cộng đoàn bị chia rẽ vì có người muốn theo linh đạo của thánh Agostino, người khác lại muốn theo linh đạo của thánh Phanxicô.

Giữa năm 1429-1430 chị phụ trách nhóm là Lucia Mascheroni quyết định thành lập đan viện Agostino, trong khi Caterina với các chị khác chọn sống theo luật của thánh nữ Clara thành Assisi. Vì ở gần nhà thờ Chúa Thánh Thần cạnh tu viện của các tu sĩ dòng Phanxicô nên các chị có thể thường xuyên tham dự các lễ nghi phụng vụ cũng như được trợ giúp về mặt thiêng liêng. Các chị cũng được nghe thánh Bernardino thành Siena giảng (ibid., VII, 62,tr..26). Chính trong năm 1429 Caterina sống kinh nghiệm đi xưng tội xin Chúa tha thứ hết mọi tội lỗi và được thị kiến Chúa tha hết mọi tội cho chị. Kinh nghiệm này khích lệ chị vươn lên để quảng đại đáp trả lại tình yêu của Thiên Chúa (ibid., IX,2, tr.46-48).

Ðức Thánh Cha nói tiếp trong bài huấn du: Năm 1431 Caterina được thị kiến cảnh phán xét sau hết. Cảnh các người bị trầm luân khiến cho chị gia tăng các lời cầu nguyện và hy sinh hãm mình để cứu các kẻ tội lỗi. Ma qủy tiếp tuc tấn công chị, nhưng chị lại càng hoàn toàn phó thác mình cho Chúa và Ðức Trinh Nữ Maria hơn (ibid., X,3, tr.53-54). Chị kể lại trận chiến đấu đó để dậy dỗ các chị em khác và những người muốn bước theo con đường hoàn thiện, và muốn họ đề phòng các cám dỗ của ma qủy thường ẩn nấp sau các dáng vẻ lừa dối để khơi dậy các nghi ngờ về đức tin, không chắc chắn về ơn gọi và tình dục.

Ðề cập tới tác phẩm tự thuật và giáo huấn của chị mang tựa đề "Bẩy khí giới tinh thần", chứa đựng các giáo huấn rất khôn ngoan và có óc phân định sâu xa Ðức Thánh Cha nói:

Từ bút tích của chị tỏa ra sự trong trắng niềm tin của chị nơi Thiên Chúa, sự khiêm nhường sâu xa, sự đơn sơ của con tim, nhiệt huyết truyền giáo, nỗi đam mê đối với ơn cứu rỗi của các linh hồn. Chị nhận diện 7 khí giới trong cuộc giao đấu chống lại sự dữ, chống lại ma qủy: thứ nhất là chăm chỉ lo lắng làm việc thiện; thứ hai, tin rằng một mình chúng ta sẽ không bao giờ làm được điều gì thật sự tốt lành; thứ ba, tín thác nơi Thiên Chúa, và vì tình yêu Người, không bao giờ sợ hãi chiến đấu chống lại sự dữ, trong thế giới cũng như trong chính con người chúng ta; thứ bốn, thường xuyên suy niệm các biến cố và các lời nói của Chúa Giêsu, nhất là cuộc khổ nạn và cái chết của Người; thứ năm, luôn nhớ rằng chúng ta phải chết; thứ sáu, khắc ghi trong ký ức các hạnh phúc của thiêng đàng; thứ bẩy, quen thuộc với Thánh Kinh, luôn mang Thánh Kinh trong tim để nó hướng dẫn mọi tư tưởng và hành đông của mình. Thật là một chương trình sống tốt đẹp, đối với cả chúng ta ngày nay nữa!

Tuy quen với nếp sống giầu sang trước kia, nhưng trong tu viện Caterina làm những việc khiêm hạ nhất như giặt giũ, nấu bếp, làm bánh, và chăm sóc súc vật. Chi chu toàn mọi sự, kể cả những việc khiêm hạ nhất, với tình yêu thương và sự vâng lời mau chóng, nêu gương sáng cho các chị em khác. Theo chị không vâng lời là sự kiêu căng tinh thần tiêu diệt mọi nhân đức khác. Vì vâng lời, chị nhận làm giáo tập. Sau đó chị giữ nhiệm vụ canh cổng, khiến chị thường phải ngưng cầu nguyện để trả lời cho những ai tới gọi cổng tu viện. Ðối với chị tu viện là nơi cầu nguyện, hy sinh, thinh lặng, vất vả và tươi vui. Khi viện mẫu qua đời, các bề trên nghĩ ngay đến chị, nhưng chị xin các vị mời các nữ tu Clarist tỉnh Mantova hiểu biết các hiến pháp và quy luật hơn. Năm 1456 dan viện được yêu cầu mở một nhà tại Bologna. Chị Caterina vâng lời nhận nhiệm vụ viện mẫu tu viện mới với 18 nữ tu và nệu gương cho chi em trong cuộc đời đan tu.

Chị Caterina được ơn chia sẻ các khổ đau của Chúa Kitô bằng cách thanh thản đương đầu với mọi khó khăn, lo lắng, bị khinh khi và hiểu lầm. Vào đầu năm 1463 các tật nguyền gia tăng, chị quy tụ các nữ tu lại để báo cho họ biết chị sắp qua đời và xin họ trung thành tuân giữ luật lệ. Sau khi lãnh các bí tích cuối cùng, chị trao cho cha giải tội cuốn "Bẩy khí giới tinh thần" và bắt đầu hấp hối: mặt chị xinh đẹp và rạng rỡ. Chị trìu mến nhìn các chị em bao quanh, gọi tên Chúa Giêsu ba lần và êm ái trút hơi thở cuối cùng ngày mùng 9 tháng 3 năm 1463. Chi Caterina sẽ được Ðức giáo Hoàng Clemente XI tôn phong hiển thánh ngày 22 tháng 5 năm 1712. Nhà nguyện cảu tu viện Mình Chúa Kitô tại Bologna còn giữ thi hài không hư nát của chị.

Rồi Ðức Thánh Cha kết thúc bài huấn dụ như sau: Các bạn thân mến, với lời nói và cuộc sống của mình, thánh nữ Caterina thành Bologna mạnh mẽ mời gọi chúng ta luôn luôn để cho Thiên Chúa hướng dẫn, cả thường khi không tương ứng với các chương trình của chúng ta; tín thác nơi sự Quan Phòng của Thiên Chúa là Ðấng không bao giờ bỏ chúng ta một mình. Trong viễn tượng đó, dù sống xa chúng ta nhiều thế kỷ thánh nữ Caterina rất tân tiến và nói với cuộc sống chúng ta. Cũng như chúng ta, thánh nữ đau khổ vì bị cám dỗ, đau khổ vì bị cám dỗ không tin, bi cám dỗ về tình dục, và phải chiến dấu khó khăn trên con đường thiêng liêng, cảm thấy bị Thiên Chúa bỏ rơi, và sống trong đêm tối đức tin. Nhưng trong mọi cám dỗ đó thánh nữ luôn cầm tay Chúa, không rời Ngài và không bỏ Ngài. Thánh nữ cũng nói với chúng ta rằng hãy can đảm lên, cả trong đêm đen của đức tin, cả trong các nghi ngờ có thể xảy ra, đừng rời bàn tay Chúa, hãy bước đi trong tay trong tay Chúa và tin vào lòng lành của Thiên Chúa.

Còn có một khía cạnh khác trong cuộc đời của thánh nữ: đó là sự khiêm nhường sâu xa: chị là một người không muốn là ai hay là cái gì đó; không muốn lộ diện, không muốn cai quản. Chị muốn phục vụ, thi hành ý muốn của Thiên Chúa, phụng sự người khác. Nhưng chính ở điểm này thánh nữ Caterina đáng tin cậy trong quyền bính, bởi vì người ta có thế thấy rằng đối với chị quyền bính chính là phục vụ tha nhân.

Ðức Thánh Cha đã chào tín hữu bằng nhiều thứ tiếng khác nhau. Ngài cầu chúc giới trẻ luôn biết bước đi trên con đường khiêm nhường, mà con Thiên Chúa đã chọn cho mình khi đến trần gian. Ðức Thánh Cha mong các anh chị em đau yếu có thể tìm thấy niềm ao ủi nơi sự hiện diện của Chúa, đặc biệt trong những lúc khó khăn. Ngài xin cho các cặp vợ chồng mới cưới luôn được hướng dẫn bởi gương sống của Thánh Gia và được Thánh Gia bầu cử.

Sau cùng Ðức Thánh Cha đã cất kinh Lậy Cha và ban phép lành tòa thánh cho mọi người.

 

Linh Tiến Khải

(Radio Vatican)

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page