Tâm sự của một Tân Linh Mục

nhân dịp trở lại thăm Ðại Chủng Viện Hà Nội

 

Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines

 

Tâm sự của một Tân Linh Mục nhân dịp trở lại thăm Ðại Chủng Viện Hà Nội.

Hà Nội, Việt Nam (9/10/2007) - Thăm lại trường xưa, ngôi nhà thân yêu Ðại Chủng Viện đã cùng quý cha ít nhiều vui buồn của thủa "học trò". Nhân dịp "vinh quy bái tổ" của bảy tân linh mục Giáo phận Thái Bình. Chúng tôi, Ban truyền thông (BTT) may mắn được gặp gỡ và trao đổi với cha Giuse Ðặng Văn Hội (ÐVH).

Kính mời quý độc giả cùng tôi lắng nghe tâm sự của ngài.

BBT: Kính thưa cha, được biết hiện nay cha là trưởng nhóm tân linh mục. Xin cha cho độc giả biết suy nghĩ của cha khi trở lại thăm Ðại Chủng Viện, nơi cha đã gắn bó suốt 7 năm qua?

ÐVH: Trước hết xin chân thành cám ơn Ban Truyền Thông của Ðại Chủng Viện đã quan tâm đến anh em linh mục Thái Bình và đã dành cho anh em được chia sẻ những tâm tình khi "trở về" với mái trường đã một thời gắn bó. Những tâm tình chia sẻ dưới đây chỉ là những tầm tình cảm nhận của riêng mình thôi. Những ngày chuẩn bị trở về ngôi nhà chủng viện, cũng như những giây phút hiện diện ở chủng viện, mình cảm thấy vừa "thân quen" vừa "lạ lẫm". Thân quen vì nghĩ mình được trở lại với môi trường mà chỉ vài tháng trước mình đang sống ở đó, hít thở không khí bình lặng ở đó, gặp gỡ các cha giáo và anh em đã bao lần ra vào thấy nhau, nhìn lại những ngôi nhà, phòng học, chỗ ở mình đã gắn bó. Nhưng mình lại cảm thấy có một cái gì đó "rất lạ ", lạ từ những lời chào hỏi cho đến những cử chỉ giao tiếp. Mình cảm thấy rằng cũng chính những con người bằng xương bằng thịt đó mới chỉ cách đây vài tháng thôi mình cũng như anh em, là một thành viên trong gia đình chủng viện, là một chủng sinh đang được đào luyện. Nhưng hôm nay mình cảm thấy như mình "được lớn lên" rất nhiều. Ðại chủng viện dành cho sự đón tiếp rất nồng hậu, các cha giáo có cái gì đó đã tin tưởng và thân thiện hơn. Anh em chủng sinh có cái gì đó rất "kính trọng và ngưỡng mộ" anh em mình. Trong tâm trạng như vậy mình chợt nghĩ đến hình ảnh "Con Lừa chở hòm xương thánh" của La Fontaine.

BBT: Bảy năm sống và học tập trong Ðại Chủng Viện chắc cha có không ít những kỉ niệm buồn vui. Xin cha chia sẻ cho chúng con kỉ niệm mà cha nhớ nhất?

ÐVH: mặc dù chủng viện là nơi mà chúng mình đã có những tháng ngày tu tâm luyện đức, dùi mài kinh sử với biết bao kỷ niệm, nhưng những ngày sống trong chủng viện vẫn để lại trong tâm khảm mình một cái gì đó "nặng nề". Cảm giác "nặng nề" đó có lẽ do chính bản thân mình chưa biết cảm nhận hết sự cần thiết của môi trường chủng viện. Mình vẫn biết rằng một tảng đá muốn trở thành một pho tượng thì cần phải được đục đẽo và gọt dũa, nhưng những đục đẽo đó nhiều khi vẫn để lại những vết trên tảng đá. Cho nên, đối với mình, kỷ niệm đẹp nhất và nhớ nhất đó là "Nụ cười của một cha giáo" khi mình bắt đầu bước chân vào chủng viện. Một nụ cười thân thiện dành cho một con người đang trong một môi trường lạ lẫm, một "nụ cười trấn an" dành cho một con người đang có nhiều lo toan sợ hãi, và một nụ cười hy vọng vụt lên từ những cảm nghĩ vỡ mộng, nụ cười thoải mái trong môi trường "luật lệ". Cho đến lúc này nụ cười đó vẫn rõ nét nơi mình và mình cố gắng đem nụ cười đó chia sẻ cho mọi người.

BBT: Giờ đây cha đã là một giáo sĩ trước một đàn em Chủng Sinh đông đúc, Cha có lời khuyên nào với anh em chủng sinh chúng con?

ÐVH: Khuyên anh em thì mình "không dám", vì mình cũng chỉ như anh em thôi. Mới chỉ có ít ngày sống đời linh mục nên chưa thể nào cảm nhận hết được mọi khía cạnh của đời linh mục. Nhưng mình chỉ dám chia sẻ lời khuyên mà mình thường khuyên chính bản thân mình: "mọi con sông đều hướng ra biển cả bao la rộng lớn", khi ở mỗi khúc sông nào, dù to dù nhỏ, dù thẳng, dù uốn khúc thì hãy nghĩ rằng nó vẫn hướng ra biển lớn. Nơi biển cả mới là cội nguồn bình an của những khúc sông. Cũng như anh em, khi còn trong chủng viện mình cũng ấm ủ nhiều "mộng ước" và có cả một núi "dự tính", nhưng chính Thiên Chúa mới là người thực hiện cho ta chương trình của ta.

 

Chúng con xin chân thành cảm ơn những dòng tâm sự của cha. Những lời cha chia sẻ với chúng con ngày hôm nay như những bài học quý giá mà mỗi chủng sinh cần trân trọng. Kính chúc quý cha luôn mạnh khỏe xác hồn và vui tươi, nhiệt thành trong cánh đồng truyền giáo mà quý cha được sai đến.

 

Gioan Ðình Sơn

 

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page