Ngày Truyền Thống

Gia Ðình Ða Minh Việt Nam

 

Prepared for Internet by Radio Veritas Asia, Philippines

 

Ngày Truyền Thống Gia Ðình Ða Minh Việt Nam.

Hố Nai, Việt Nam - (12/11/2006) - Cứ vào khoảng tháng 11 mỗi năm, anh chị em Ðaminh lại gặp gỡ nhau tại một địa điểm nào đó. Sự gặp gỡ này được Tổng hội Ðaminh thế giới khuyến khích các Tỉnh dòng, và như thế, Ban đặc trách gia đình Ðaminh của Tỉnh dòng Việt Nam tạo mọi điều kiện thuận lợi để anh chị em ngồi lại với nhau chia sẻ những công việc đã làm được, những khó khăn trắc trở trong đời sống sứ vụ, những băn khoăn thao thức về sứ mệnh giảng thuyết trên dải đất Việt hình chữ S thân yêu.


Những điệu múa duyên dáng trong tu phục áo Dòng truyền thống đã làm cho bầu khí của ngày gia đình càng đậm đà thắm thiết.


Năm nay, buổi họp mặt truyền thống gia đình Ðaminh được tổ chức tại tu viện thánh Martinô - Hố Nai. Sáng ngày 11 tháng 11 năm 2006, bầu trời trong vắt không một gợn mây, cổng tu viện mở rộng đón chào những anh chị em Ðaminh từ khắp nơi đổ về. Chưa đến 8 giờ mà khuôn viên tu viện khá rộng đã râm ran tiếng người, mỗi nơi tụ họp một vài anh chị em hỏi thăm nhau, chào nhau... sau bao ngày xa cách. Tình huynh đệ lớn dần sau mỗi cái bắt tay, những nụ cười thăm hỏi, những cái bá vai thân tình.

Ðúng 8 giờ, anh chị em được mời vào ngôi nhà nguyện của tu viện, hôm nay đã trang trí thành một phòng hội cho ngày truyền thống gia đình. Gia đình Ðaminh Việt Nam gồm tỉnh Dòng Ðaminh, hôm nay hiện diện với con số 100 anh em. Nữ Ðaminh Rosa Lima đến tham dự 40 chị em. Nữ Ðaminh Tam Hiệp 30 chị em. Nữ Ðaminh Thánh Tâm 30 chị em. Nữ Ðaminh Lạng Sơn 20 chị em. Nữ Ðaminh Thánh Thể được 7 chị, và hai nữ Ðaminh Bùi Chu và Thái Bình vì đường xa cách trở nên chỉ về được 6 chị em. Vì ngày truyền thống gia đình giới hạn số lượng người nên tuỳ theo mỗi Hội dòng lớn hay nhỏ mà số người đại diện sẽ nhiều hay ít. Ngày truyền thống không chỉ có các anh chị em tu sĩ Ðaminh, mà còn có sự góp mặt của anh chị em đại diện Huynh đoàn Dòng ba Ðaminh và các anh Huynh đoàn Biệt lập (những anh trước đây đã tu, nhưng nay sống theo ơn gọi gia đình). Với nhiều thành phần tham dự, đã làm cho bầu khí của ngày truyền thống Ðaminh vui tươi, đầm ấm và chân tình hơn. Mở đầu cho ngày truyền thống, quý thầy Ðaminh tập những bài hát cộng đoàn, tạo một khí thế mới, hứa hẹn một ngày đầy phấn khởi và căng tràn sức sống. Quả vậy, lời cầu nguyện đầu giờ đã thánh hoá và kết nối anh chị em nên một khối hiệp nhất.

Cha Giuse Nguyễn Ðức Hoà - Phụ tá Giám tỉnh cũng là cha Ðặc trách gia đình Ðaminh chào mừng anh chị em, trong lời chào mừng mang tính cách gia đình, với giọng nói cởi mở và thân tình cha mở đầu bằng một lời nói xoá hết những gì còn ngại ngần xa cách giữa những anh chị em còn xa nhau rằng: Hôm nay là ngày truyền thống của gia đình, của tình thân hữu nên gác qua mọi danh xưng và chức vụ mà chỉ gọi nhau là anh em. Lời nói của cha làm vỡ oà niềm vui của toàn thể anh chị em, tiếng vỗ tay tán đồng vang lên không dứt với tiếng cười nói rổn rảng và những cái bắt tay, nháy mắt diễn ra... vội vã. Lần đầu tiên tổ chức gia đình Ðaminh cách đây hơn 10 năm, số thành viên tham dự chỉ khoảng 6 đến 70 anh chị em. Hôm nay con số ấy đã gấp năm, sáu lần, đó mới chỉ là con số anh chị em đại diện tham dự. Niềm vui này đáng để cho gia đình chúng ta tự hào. Hơn nữa gia đình Ðaminh thế giới mới chỉ tổ chức được 1 lần ngày truyền thống gia đình thế này vào tháng 10 năm 2000 tại Manila - Philippines, từ đó đến nay chưa thêm được một lần nào nữa. Trong khi đó anh chị em Ðaminh Việt Nam chúng ta đã được hơn 10 năm tổ chức ngày này, chúng ta lại tự hào mình là người đi đầu tiên trong việc gắn kết các phần tử của gia đình.

Sự gắn kết và huynh đệ ấy còn thể hiện qua việc luân phiên đăng cai các địa điểm tại các Hội dòng khác nhau. Nếu năm nay tổ chức tại Tỉnh dòng thì sang năm sẽ tổ chức có thể ở Dòng Ðaminh Tam Hiệp hay Ðaminh Rosa Lima hoặc một địa điểm nào đó của các chị em. Sự luân chuyển ấy cho thấy một sự bình đẳng, một sự hiểu ngầm như là giao ước nâng đỡ lẫn nhau, như là một cách mời anh chị em đến thăm từng cộng đoàn, cho thấy sự phong phú và một tinh thần rất Ðaminh. Cử chỉ đẹp ấy đã có và sẽ được gìn giữ mãi trong dòng chảy của lịch sử Dòng.


Bài hợp xướng của anh em, bài tam ca của Huynh đoàn biệt lập... đã làm cho bầu khí của ngày gia đình càng đậm đà thắm thiết.


Như đã nói ở trên ngày truyền thống gia đình Ðaminh là ngày anh chị em ngồi lại với nhau chia sẻ những gì mình đã làm được, để tạ ơn Thiên Chúa, những điều mình chưa làm được, những thao thức trong sứ vụ để cùng anh chị em tìm hướng giải quyết và đồng vai sát cánh hơn trong công việc phục vụ rao giảng Lời chân lý. Với chị em Ðaminh, thành quả 10 năm Liên hiệp như là một bước đầu, đánh dấu cho những sứ vụ còn ở phía trước. Chia sẻ với anh chị em Ðaminh niềm vui này, Chị Têrêsa Phạm Thị Bạch Tuyết chủ tịch liên hiệp đã nói: 10 năm tuổi đời, Liên hiệp nữ Ðaminh Việt Nam thực sự còn quá non trẻ để tự khẳng định mình. Ðây chỉ là bước khởi đầu đi vào cuộc sống, tuy nhiên đó là một giai đoạn nền tảng vô cùng quan trọng để hình thành nên nhân cách riêng, nhận diện ra mình là ai với những hoài bão mơ ước về tương lai tươi sáng và sự tha thiết gia nhập vào gia đình Ðaminh thế giới. Việc thành lập liên hiệp này là một nét son, là niềm tự hào chung của gia đình Ðaminh Việt Nam như lời cha Carlo Alfonso Azpiroz - Bề Trên Tổng Quyền Dòng Ðaminh viết trong thư chúc mừng: Các chị tự liên kết với nhau trong cùng một liên hiệp... Ðó là một gương sáng cho các nữ tu Ðaminh trên toàn thế giới noi theo.

Sự liên kết này đã trở nên phúc lành cho chị em trên mọi phương diện, có thể chu toàn những sứ vụ mà từng Hội dòng riêng lẻ không thể chu toàn.

Ðược biết Liên hiệp nữ Ðaminh Việt Nam gồm năm Hội Dòng thành viên: Ðaminh Bùi Chu, Ðaminh Lạng Sơn, Ðaminh Tam Hiệp, Ðaminh Thánh Tâm và Ðaminh Rosa Lima, cùng một Hội dòng ứng viên là Ðaminh Thái Bình. Liên hiệp đã có Lớp thần học liên dòng thánh Toma dành cho các chị em Học viện đã được duy trì từ 10 năm nay. Trong công tác tông đồ các chị đã cùng nhau chia sẻ tinh thần truyền giáo tại hai cứ điểm xa xôi nhất của đất nước là Cà Mau và Trảng Tranh. Các chị có chung một Hiến pháp và thống nhất trong tu phục. Mười năm qua với biết bao thay đổi, tiến trình hình thành nên Liên hiệp không chỉ nói một vài lời tóm tắt như chúng ta vừa nghe chia sẻ, nhưng là cả một lịch sử dài của việc ngồi lại với nhau và lắng nghe nhau trong tinh thần hiệp nhất để Thần Khí Chúa hướng dẫn theo dự phóng của Ngài.

Giữa những giờ phút thư giãn của ngày truyền thống là những tiết mục văn nghệ cây nhà lá vườn của các anh chị em: Những điệu múa duyên dáng trong tu phục áo Dòng truyền thống, trong trang phục những cô gái miền sơn cước, trang phục dải yếm, váy lĩnh của những cô gái Bắc Ninh, bài hợp xướng của anh em, bài tam ca của Huynh đoàn biệt lập... đã làm cho bầu khí của ngày gia đình càng đậm đà thắm thiết. Tôi cảm nhận được những tràng pháo tay tưởng thưởng sau mỗi tiết mục văn nghệ không phải khen hay nhưng đó là những tràng pháo tay khích lệ cho những diễn viên tuy không chuyên nhưng đạt được một mức độ múa mà những giáo viên trường múa... không thể chê được. Không một ai lúc có thể nhận diện được các Soeur nhà mình thường ngày hiền dịu thánh thiện đến nhường nào mà hôm nay trên sân khấu trông như những diễn viên múa thực thụ. Tình gia đình đã làm cho những điều tưởng như không thể lại trở nên có thể.

Tình yêu và lòng ước muốn hiệp nhất phục vụ làm cho mọi người không còn khoảng cách... bầu khí ấm áp và gần gũi hơn khi cha Giuse Nguyễn Trọng Viễn chia sẻ về 40 năm thành lập Tỉnh dòng Việt Nam. Cách bày trí trên sân khấu với bàn giảng sư, micro và bình hoa làm cho mọi người có cảm giác sắp sửa một giờ học, hơn nữa cha Giuse đĩnh đạc lên sân khấu với một xấp tài liệu trên tay thì mọi người đều suy nghĩ rằng mình đã đoán đúng. Nhưng trong suốt phần chia sẻ ngắn gọn của mình tôi không thấy cha nhìn xuống tờ giấy dù chỉ một lần và những sự kiện đời thường của Tỉnh dòng, của anh em được cha chia sẻ như đang nói chuyện thân tình. Về những vất vả của xã hội thời đó, về những khó khăn của các anh em học vịên mà bây giờ đã là những người đang giữ các chức vụ quan trọng của Tỉnh dòng... những khó khăn làm cho con người lớn lên và trưởng thành. Những hoài bão thời sinh viên học viện, những chương trình đưa ra, những đầu sách đã viết được, những hoạch định... của những anh em muốn xoay sở để Tỉnh dòng tiến lên, không thể ỳ ạch mãi. Nhưng những chương trình ấy cái thì thực hiện được, cái thì chỉ tồn tại được mấy ngày và tội nghiệp hơn cái thì vỡ từ trong trứng nước, nhưng đó lại là một kinh nghiệm mà mấy ai có được. Kinh nghiệm không mua được bằng tiền nhưng có được nhờ lòng kiên trì, nhờ sự "lém" của một số anh em và đặc biệt do lòng yêu mến Dòng, yêu mến Giáo hội.


Những điệu múa duyên dáng trong trang phục những cô gái miền sơn cước, trang phục dải yếm, váy lĩnh của những cô gái Bắc Ninh,... đã làm cho bầu khí của ngày gia đình càng đậm đà thắm thiết.


Với một giọng nói chuyện duyên duyên, cha Giuse chia sẻ về các anh em trong Dòng một cách rất thật mà chân tình: Cha nói một số cha có tính lành, đó là những anh em làm việc tân tuỵ, không tính đến chuyện thiệt hơn, đơn giản phục vụ những cái gì đã có sẵn và tất cả là của Chúa một cách âm thầm lặng lẽ như một dòng chảy êm đềm của một con sông. Nhưng một số anh em khác lại không như thế, họ đau đáu về tương lai dòng, về những sứ vụ ở phía trước, những dự án phát triển Dòng, những suy tư của thời đại mà Dòng phải đồng hành phục vụ... Và những dự tính của anh em được sự ủng hộ của những vị lành tính, các ngài để cho anh em trẻ xoay sở, làm việc. Một sự tin tưởng nhau, một sự chấp nhận nhau và một cách nào đó tinh thần Ðaminh được áp dụng như là một nét son trong việc điều hành Dòng.

Tôi nhận thấy trong lúc chia sẻ về những anh em lành tính và anh em tính lém, cha Giuse đã nhắc tên một số anh em, những anh em đó hầu như hiện nay giữ những chức vụ quan yếu của Dòng, cũng có những vị là thần học gia đang làm việc tại hải ngoại... và những tên tuổi ấy được đón nhận bằng những nụ cười bất ngờ của mọi người. Ðó chính là tinh thần dân chủ của Dòng như một sợi chỉ đỏ xuyên suốt hành trình "chiêm niệm và chia sẻ cho tha nhân những gì mình đã chiêm niệm". Một tinh thần rất gia đình, rất Ðaminh mà khó có một hội dòng nào sánh được và đó không phải là niềm ứơc ao mà chúng ta mong đạt được vào ngày sau hết sao?

Kết thúc cho phần chia sẻ, cha Giám tỉnh Giuse Nguyễn Cao Luật đã tóm tắt một cách rất hình ảnh về gia đình Ðaminh như sau: Dòng chúng ta như một dòng sông đang chảy, có lúc phẳng lặng, có lúc chảy xiết và đôi lúc thác ghềnh, nhưng dòng chảy vẫn tiếp diễn không ngừng nghỉ, con nước sau xô dòng nước trước, chảy hoài, thôi thúc nhau ra biển cả, hoà làm một, hò reo cùng nhau, rù rì cùng nhau để khích lệ, tưởng thưởng nhau khi cùng nhau vừa vượt qua những chỗ khó khăn nhất. Hôm nay chúng ta đang chảy, đang cùng trên một dòng chảy và năm, mười năm nữa chúng ta cũng vẫn xuôi theo dòng mà tìm ra biển lớn. Chúc tất cả anh chị em - những giọt nước của dòng Ðaminh - chảy không ngừng nghỉ, làm việc không ngừng nghỉ.

Và một ngày không xa chúng ta cùng reo lên vì được hội tụ cùng nhau giữa lòng biển cả.

Những tràng vỗ tay như muốn nói lên thông điệp mà cha Giám tỉnh gởi đến thật ngắn gọn mà sâu sắc, dễ nhớ và hình ảnh, sẽ đọng lại trong ký ức từng thành viên của gia đình thật sâu sắc.

Kết thúc cho ngày truyền thống gia đình Ðaminh là bữa ăn huynh đệ Agaphê. Anh chị em thăm hỏi và tiếp cho nhau những món ăn dù dân dã nhưng chứa chan tình cảm của những người con cái của cha thánh Ðaminh. Và tôi chắc chắn ở trên trời, thánh Tổ Phụ và các Thánh Dòng đang nhìn chúng tôi mỉm cười và hài lòng, các Ngài chúc phúc cho các đàn em, và chúc lành cho tất cả những ai mang trong mình tinh thần của gia đình Cha Thánh Ðaminh.

 

Minh Nguyên

 

 


Back to Vietnamese Missionaries in Asia Home Page