Tiếng vang sâu rộng khắp nơi

về Ngày cầu nguyện

cho hòa bình thế giới tại Assisi (24/01/2002)

 

 

Prepared for Internet by Msgr Peter Nguyen Van Tai

Radio Veritas Asia, Philippines

 

Tiếng vang sâu rộng khắp nơi về Ngày cầu nguyện cho hòa bình thế giới tại Assisi (24/01/2002).

Trước đây, chúng tôi đã  một lần nói về tiếng vang  Ngày cầu nguyện cho hòa bình thế giới, do sáng kiến của Ðức Gioan Phaolô II, với sự tham dự đông đảo của đại diện các Giáo hội và Tôn giáo lớn thế giới tại Assisi ngày 24 tháng Giêng năm 2002. Trong bài nầy, chúng tôi xin thuật tiếp một số phản ứng rất tích cực của giới trẻ tại các nước về Ngày cầu nguyện này, được nhật báo L'Osservatore Romano, cơ quan bán chính thức Tòa Thánh, thu lượm trong một tháng trời và đăng trong các số ra ngày  24 , 25, 26 tháng 2 năm 2002.

Bà Paola Bignardi, Chủ tịch Công giáo Tiến hành Ý, viết như sau:

- "Một tháng sau, những hình ảnh của Assisi được in trong tâm hồn. Một số hình ảnh cho thấy giới trẻ vây quanh ÐTC để làm cho ngài thấy  họ tham dự vào  ý chí kiên trì về hòa bình; để nói lên với ÐTC rằng tiếng nói của ngài không phải là tiếng nói lẻ loi, bởi vì có tiếng nói của giới trẻ  như tiếng vang của những lời ngài nói lên; để nói rằng: lời của ngài về hòa bình giải thích ý muốn của họ về tương lai và đây là tương lai của thế giới".

Bà Paola đã có lý do nhấn mạnh đến sự hưởng ứng rất sâu rộng của giới trẻ đối với sáng kiến của ÐTC. Trong một tháng trời, nhật báo L'Osservatore Romano đã thu lượm được  từ trên cả trên thế giới những ý kiến khác nhau của giới trẻ và đã cho đăng lại nguyên văn trên ba trang đặc với tít đề: "Chứng tá của Dân Chúa". Vì quá  nhiều và vì giới hạn của bài nầy, chúng tôi chỉ xin trưng lại một số chứng tá của giới trẻ tại các quốc gia khác nhau.

- Hòa bình là một ơn ban lớn lao và ÐTC đã có can đảm làm một lựa chọn lớn lao cho hòa bình. Có những cử chỉ nói lên sự hùng hồn riêng của nó: Tại Assisi cử chỉ cầu nguyện và tình huynh đệ đã được cụ thể hóa. Sau Assisi không thể trở về đời sống cũ nữa. Assisi đã cho chúng ta thấy niềm hy vọng của hòa bình. (Anh Igor, 38 tuổi, Bulgaria).

- Tôi đã hiểu tầm mức lịch sử của Assisi, từ lúc tôi theo dõi qua đài truyền hình Ngày cầu nguyện cho hòa bình. Trước đó tôi để trí nghĩ đến những bài tường thuật về việc chuẩn bị kỹ thuật. Khi tôi thấy những hình ảnh của chuyến tầu khác thường kia, khi tôi thấy các vị đại diện các tôn giáo khác nhau vị này cạnh bên vị kia,  tôi hiểu ngay sứ điệp hòa bình đem đến cho chúng ta là sứ điệp khác thường. Từ đó tôi tìm cách sống sứ điệp này, qua việc trở lại của chính bản thân tôi (Cô Julija, 31 tuổi, Nga)

- ÐTC đối với tôi là một khích động liên lỉ. Tôi vui mừng được thấy ngài rất gần,  lúc ngài viếng thăm đất nước chúng tôi tháng chín vừa qua. Một chuyến viếng thăm lịch sử mà chúng tôi đã sống qua như một ơn ban lớn lao. Rồi tôi biết được sáng kiến hòa bình tại Assisi và tôi đã làm tất cả những gì có thể để theo dõi sáng kiến này. Và như thể ÐTC nói với tôi, cả với tôi,  với chính tôi, đừng ngủ mê, hãy hăng hái làm một cái gì đó, để xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. (Anh Armand, 23 tuổi, Kazakhstan).

- Assisi đã dạy tôi biết: tôi rất cần đến người khác. Quá nhiều lần chúng ta bị coi là những người gây chia rẽ hơn là hiệp nhất với nhau, như Ðức Gioan Phaolô II đã nói lên. Ðất Nước chúng tôi bị thương trầm trọng vào ngày 11 tháng 9 năm 2001. Tôi có thể nói là tôi bị lạc hướng trước sự việc đã xẩy ra. Tôi cần hy vọng. Tôi cần hòa bình. Tôi cần công lý. Tôi cần tha thứ. (Anh Anthony, 28 tuổi, Hoa kỳ).

- Hết thảy chúng ta đã có thế thấy rõ đức tin thuần túy nơi Thiên Chúa là gì, mà không đi đến những cuồng tín gây nên những hiểu lầm nhau. Trong một thế giới, dù được chạy theo bởi những con người với tốc độ khác nhau, nơi đây những giá trị, nói đúng ra, chống lại các giá trị thống trị, Assisi đã tiết lộ cho chúng ta biết rằng: có thể sống chung, có thể có những mối quan hệ tốt đẹp, huynh đệ. (Cô Elisabeth, 23 tuổi, Canada).

- Assisi đã là một cơ hội "của đà tiến" cho mọi người và cho mỗi một người,  căn cứ vào chính bản thân của mình. Tôi muốn nói: Nếu tôi là một sinh viên, tôi có cơ hội đào sâu, thí dụ, lịch sử của các tôn giáo và chính lịch sử hiện đại,  theo ánh sáng của các tôn giáo và không phải theo những bóp méo sai lạc. Nếu tôi là một người hoạt động cho hòa bình, tôi quan tâm đến những gì xẩy ra và v.v... Assisi là một biến cố đã ghi dấu vết nơi chúng ta cách vĩnh viễn. (Cô Judith, 21 tuổi, Cộng hòa Liên Bang Ðức).

- Phản ứng của tôi là phản ứng của biết ơn đối với ÐTC. Hằng ngày tôi nghe biết bao lời tuyên bố, nhưng không một ai có can đảm đưa ra những sáng kiến mạnh mẽ, cương quyết và can đảm như vậy. Tôi không thể nào quên được trong tháng ba năm 1993, ÐTC triệu tập , cũng tại Assisi, một cuộc gặp gỡ cầu nguyện cho hòa bình, cách riêng cho quê hương của tôi, lúc đó bị chiến tranh. Chúng tôi sẽ không bao giờ quên cảm ơn ÐTC. (Cô Janica, 22 tuổi, Cộng hòa Croat , miền Balcan).

- Assisi đã nói cho chúng ta là hòa bình không chỉ là việc vắng bóng bạo lực. Các sự việc đã cho chúng ta thấy rằng: kiểu cách hòa bình bằng bạo lực này không có hy vọng và sụp đổ ngay. Hòa bình là cái gì lớn lao hơn nhiều và cũng vì thế khó khăn hơn nhiều, để đạt tới và bảo vệ. Hòa bình thực sự kèm theo  dấn thân hoàn toàn của tâm hồn con người. Và đức tin nơi Thiên Chúa, đức tin đích thực là sức mạnh của hòa bình. (Cô Maria, 26 tuổi, Tây ban nha).

- Nói đến cơn gió thổi mạnh tại Assisi trong ngày đó, lúc ngài đọc diễn văn, ÐTC đã ứng khẩu:"Ðây là sức thổi của Chúa Thánh Thần". Tất cả chúng ta có cảm giác này là cuộc gặp gỡ đặc biệt như vậy tại Assisi đã thực sự do Chúa Thánh Thần hướng dẫn. Bổn phận chúng ta, mỗi người trong môi trường sống của mình, là làm cho tinh thần Assisi tiếp tục mãi mãi. (Cô Aurora, 32 tuổi, Bồ đào Nha)

- Tôi đã theo dõi đài truyền hình với rất nhiều chú ý. Tôi cũng ghi nốt để làm như biến cố của tôi vậy, để thu lượm nhiều hơn những nhìn xa thấy rộng, ít là những cái xem ra xứng hợp với lịch sử của riêng tôi. Dĩ nhiên đây là một thực tại đã làm tôi xúc động nhiều: đây là "một qui luật vàng". ÐTC đã nói đến và cả Ðức Giáo chủ Constantinopoli. Bà Chiara Lubich và nhiều người khác nữa. Ðây chính là đoạn Phúc Âm của Thánh Matteo (7,12)." Tất cả những gì anh chị em muốn người khác làm cho anh chị em, cả anh chị em nữa cũng làm như vậy cho họ". Ðây là nền tảng của hòa bình. (Cô Claire, 29 tuổi, Pháp).

- Một ngày như ngày của Assisi chắc chắn không cần đến sự bênh vực của tôi. Nhưng tôi thấy có một số người lo lắng về cuộc gặp gỡ cầu nguyện tại Assisi, bởi vì đối với họ,  có thể trở nên "một tổng hợp tôn giáo". Nghĩ như vậy thực sự không đúng, không nghiêm chỉnh, không khách quan. Sao lại có thể đưa ra những luận điệu như vậy, trước những sáng kiến  mạnh mẽ như thế về hòa bình?  (Cô Renée, 36 tuổi, Bỉ)

- Tôi tin chắc chắn rằng: Assisi đã đánh động mạnh mẽ những tín hữu lười biếng tin vào sự chắc chắn dễ dàng của mình. Cùng với sáng kiến tiên tri kia, ÐTC đã chỉ cho chúng ta thấy: là những tín  hữu Kitô  là biết tự lãnh nhận trách nhiệm của mình, đưa ra những sáng kiến để minh chứng luôn luôn và khắp mọi nơi chân lý của Chúa Kitô và như Chúa Kitô đã thay dổi cuộc sống của chúng ta (Anh Johann, 32 tuổi, Hòa Lan)

- Assisi không phải là và cũng kông được coi là một lúc lẻ loi.  Không phải là một ảo tưởng hạnh phúc của một ngày. Không phải là một sự kiện lịch sử cho chính nó. Ðiều có ý nghĩa là các cuộc gặp gỡ địa phương cần được cổ võ với tinh thần của Assisi. Sáng kiến cầu nguyện giữa các tín hữu Kitô hay của đối thoại liên tôn. Tất cả các cuộc gặp gỡ này được nghĩ ra để nói về hòa bình và để xây dựng hòa bình. Assisi phải tiếp tục nơi mỗi một người trong chúng ta và qua công việc của mỗi một người trong chúng ta. (Kevin, 37 tuổi, Anh quốc).

- Tất cả chúng ta cùng nhau phải xác nhận rằng, với đời sống của chúng ta, việc thuộc về một tôn giáo không bao giờ được trở nên lý do của tranh chấp, của thù ghét, của bạo lực. Các tôn giáo đích thực thuần túy, xét đến cùng,  có các giá trị chung và chắc chắn không một tôn giáo nào có thể ủng hộ bạo lực. Xác nhận như vậy cách công khai, trước thế giới, trong một bối cảnh đặc biệt như bối cảnh của Assisi, thực là một hành động có tầm mức rất lớn lao. (Anh Franz , 30 tuổi, Áo quốc)

- Tại Assisi có một danh từ được lặp đi lặp lại luôn luôn: tha thứ. Ðây là một danh từ dễ dàng để đọc lên, nhưng lại rất khó để sống đến cùng. Nhưng đây là chìa khóa để được hòa bình. (Anh Paul, 26 tuổi, Ái nhĩ lan)

- Tôi không đích thân đến Assisi được, vì những lý do, chúng tôi có thể nói,  về tổ chức. Ngày đó tổ chức một cuộc hành hương tại Assisi không phải dễ dàng. Nhưng tôi đã theo dõi Ngày cầu nguyện  qua đài truyền hình và tôi đã đến Assisi Chúa nhật ngay sau đó. Không phải là lần thứ nhất tôi viếng thăm trong tinh thần cầu nguyện Thành phố của Thánh Phanxicô. Nhưng tôi đã cảm thấy một xúc động khác thường và tôi đã cảm thấy mình có phần trong kế hoạch của hòa bình: kế hoạch này yêu cầu mỗi một người trong trong chúng ta một dấn thân riêng rất cương quyết. (Massimiliano , 31 tuổi, Ý).

Chúng tôi xin kết thúc bài nói chuyện hôm nay bằng lời của anh Helio, 25 tuổi, người Brazil , đã nói lên sau một tháng Ngày cầu nguyện tại Assisi:

- "Ðiều rất hay và rất ý nghĩa là ÐTC, trong khi nói đến hòa bình và đối thoại giữa các dân tộc, đã kêu gọi cách riêng các thanh niên hãy dấn thân trong khó khăn này. Tôi tin chắc rằng cuộc gặp gỡ Assisi đã là một lời mời gọi mạnh mẽ đối với mọi người".

 


Back to Home Page